Một ngày trên Đất nước Nhật Bản

Dương Thế Trường

Sinh viên K 46, Quản lý đất đai- Khoa Quản lý Tài nguyên

Những ngày đầu tiên đến với đất nước mặt trời mọc. Vùng đất nơi tôi đặt chân đến đầu tiên là tỉnh Nagano, một tỉnh nằm ở miền Trung của Nhật Bản. Một vùng đất thôn quê yên bình đúng với chuyên ngành mà tôi theo học. Mặc dù là tháng 4 nhưng nhiệt độ bây giờ vẫn đang rất lạnh. Khi mặt trời đi ngủ, màn đêm buông xuống nhiệt độ chỉ còn 2-30 C và đến sớm mai những đám tuyết vẫn còn lưu lại bên nhà mặc dù có nắng. Ấn tượng đầu tiên về Nhật Bản lúc đó là đường phố không một chút bụi bặm và người Nhật đi bên trái đường, ngược lại với Việt Nam. Không phải chờ đợi lâu,chúng tôi được đưa về nơi mà chúng tôi sẽ có 7 tháng học tập và làm việc, các bác chủ nhà đón chúng tôi một cách nồng nhiệt và hết sức thân thiện. Các bác cẩn thận đưa chúng tôi về phòng riêng, chuẩn bị cho tôi bữa tối và sắp xếp chỗ ngủ rất ấm áp trước khi bắt đầu cho buổi học đầu tiên ngày mai. Nhận được sự chăm sóc thân thương ấy, tôi trân trọng gọi hai tiếng “cha, mẹ” tới hai bác chủ để thay lời cảm ơn, những tình cảm này khiến tôi phần nào vơi đi nỗi nhớ khi vừa thay đổi môi trường sống và xa gia đình thân yêu của mình ở Việt Nam.

1

Bình minh đầu tiên của tôi ở đất nước “mặt trời mọc”

     Sớm mai thức dậy tôi vội cầm lấy chiếc điện thoại để xem giờ thì mới thấy 5:30p mà mặt trời đã xuyên qua những khung cửa lọt vào căn phòng. Quả không sai đất nước mặt trời mọc, chắc hẳn mặt trời đã lên cao trước đó. Mẹ tôi – người nông dân mà tôi sẽ sống và làm việc cùng trong những ngày tháng tới đã sang tận cửa phòng gọi tôi sang để ăn bữa sáng cùng gia đình. Vì buổi đầu tiên có chút xấu hổ khi giao tiếp và một phần do tiếng Nhật của tôi chưa thực thành thạo nên việc nói chuyện giữa tôi và bố mẹ gặp chút khó khăn. Bố mẹ như hiểu được tâm lý của tôi, họ vui vẻ kể cho tôi về các anh sinh viên khoá trước cũng bỡ ngỡ ban đầu nhưng sau một thời gian sang đây thì tiếng Nhật của họ đã được cải thiện tốt lên rất nhiều. Tôi cảm ơn bố mẹ và tự nhắc mình đây sẽ là động lực cho tôi cố gắng giao tiếp mỗi ngày để tiếng Nhật thành thạo hơn. Ăn sáng xong mẹ tôi chuẩn bị suất cơm đóng vào hộp cho tôi mang theo đi học vì theo thời khóa biểu, chúng tôi sẽ chỉ được nghỉ một tiếng giữa giờ học để ăn cơm tại lớp rồi sẽ vào học ngay không có thời gian về nhà. Xong xuôi đâu đấy. Tôi cúi chào mẹ và được bố đưa đi học. Thật sự con người nơi đây rất tốt bụng và thân thiện, bố lo tôi mới sang còn lạ đường nên dùng phương tiện để đưa đi lại. Trên đường đi tôi cũng nói chuyện với bố khá nhiều về cuộc sống, trao đổi với nhau về văn hoá và phong tục của con người nơi đây. Ngắm đường phố tôi cũng nhận thấy nơi đây họ đi mà không một tiếng còi xe, mọi người đi rất ý thức nhường nhau, đây là điều thật sự chúng ta cần học hỏi.

2

Những con đường thanh bình và sạch sẽ

.

3   

Khu vực trang trại của chúng tôi

    Tạm biệt bố tôi lên lớp học và gặp lại các bạn cùng lớp, chúng tôi vui vẻ kể cho nhau nghe về đêm đầu tiên ở đây và cùng nhau khoe những hộp cơm rất đẹp được bố mẹ tự tay chuẩn bị cho mỗi người. Buổi học đầu tiên chúng tôi được các cô giới thiệu rất nhiều về con người Nhật Bản, những nét văn hoá đặc trưng, ngày lễ của đất nước…. Càng học tôi càng cảm thấy sự thú vị về con người và cuộc sống nơi đây. Ngoài học những kiến thức trên lớp chúng tôi còn được thực hành thực tế, được tự tay làm các bước khảo sát, đánh giá từ đầu đến khi ghi ra kết quả cuối cùng. Những buổi học đều rất thú vị và sát với thực tế về chúng tôi sẽ cần phải làm gì trong quá trình thực tập sau này.

4

     Kỹ năng đầu tiên

       Kết thúc buổi học chúng tôi lại cùng nhau đợi bố mẹ đến đón. Chúng tôi vẫn trêu nhau rằng sang bên này mình được chăm sóc giống như những đứa trẻ vậy, được bố mẹ đưa đi học, rồi lại đợi bố mẹ đón về, được chăm bẵm như con cái của họ, quan tâm và lo lắng từng chút. Một ngày nơi đây trôi qua rất nhanh mọi thứ dường như chỉ trong chớp mắt, chưa làm được gì mà mặt trời đã xuống núi. Tôi chỉ biết nói rằng ở nơi đây con người rất thân thiện, chan hoà và tốt bụng. Tôi rất yêu mến con người nơi đây và chờ đợi nhiều ngày tiếp theo nữa để đón nhận thêm nhiều trải nghiệm hơn, nhất định tôi sẽ giữ được thật nhiều kỉ niệm trước khi trở về nhà.

Nagano – Nhật Bản- Tháng 4, năm 2017

Bài Viết Liên Quan